Wednesday, January 22, 2014

Ngọc Bích vội hít một hơi dài, nghiến răng thu hết can đảm vươn nhoài tới trước xả

Ngọc Bích vội hít một hơi dài, nghiến răng thu hết can đảm vươn nhoài tới trước xả mạnh tay dao xuống. Vô tình động tác này khua động mớ lá khô dưới chân nàng khiến y vụt ngoảnh lại cấp tốc thối lui tránh. Véo! lưỡi dao rừng đảo trong khoảng không một đường loằng ngoằng, Ngọc Bích chém hụt lập tức lạng người bám theo kẻ địch tấn công tiếp. - Hầy à! “Cô tiên” lại biết võ! Lều đại vương nhận ra hình dáng cô gái ngay từ khoảnh khắc đầu tiên nên không nổ súng, chỉ di động tránh né, chờ dịp phản công. Ngọc Bích tuy được Hoàng Đạt truyền dạy cả võ ta lẫn võ Trung Quốc nhưng nàng chỉ tập trung luyện quyền thuật còn về binh khí cổ truyền không thạo lắm, nên sau mấy đường liền bị Lều đại vương nhận ra chỗ sơ hở, lừa thế đá văng dao. - “Cô tiên”! Biết điều đứng yên nếu không ngộ bắn à! Lều ve vẩy mũi súng nhích tới cười âm trầm, nói bằng tiếng Việt lơ lớ. Lúc này cô gái hiểu y không có ý định nổ súng, muốn bắt sống, nàng bèn cao giọng gọi bọn Hoàng Đạt, Trần Dũng. Nhưng ngoài kia hai bên đang hồi quyết liệt, súng nổ rền át hẳn tiếng nàng.  Lều Tài Wang chợt nảy ý định, dắt súng nhảy phắt lại vươn trào thủ chụp lấy cô gái. Ngọc Bích xẹt ngang tránh hụp xuống, lia chân phóng cước trả đòn liền. Bịch! Ngọn đá tảo diệp quét trúng chân y mạnh tợn nhưng Lều không hề hấn gì, nhe răng cười phóng tới chụp cứng vai nàng. Ngọc Bích thầm kinh hãi, không chậm trễ nàng vung quyền trái đấm móc vào mặt y, cùng lúc co chân đạp tận lực. Lều “hự” lên một tiếng, hơi gập người chút nhưng vẫn chưa chịu buông vai cô gái. Ngọc Bích vội chuyển thân lộn ngược ra sau nhằm hóa giải tay trảo y. Soạt! Vai áo sơ mi nàng rách toạc một đường dài từ vai xuống trước bụng, hàng nút cũng bựt luôn, để lộ một khoảng da thịt trắng ngần. Dưới ánh trăng loang lổ hắt qua cành lá, vòm ngực cô gái gần như phô bày trọn vẹn nét nhũ kỹ hà cao vút chỉ còn mảnh lụa nịt đen nhỏ như hai cánh bướm, phập phồng. Ngọc Bích vừa thẹn vừa giận, chéo hai tay xoay nghiêng người thủ thế, che bớt chỗ trống trải trước ánh mắt hau háu như thú dòm mồi của tên trùm phỉ. - Hà! “Cô tiên” đẹp! Xứng đáng làm lỗ phồ ông Lều a! Ngoan, ông Lều đưa về núi làm bà Tài Wang sung sướng một đời! Hà hà! Lều nuốt nước bọt ừng ực, lừ lừ tiến lên. Sức mạnh ghê gớm nơi y làm cô gái không khỏi cảm thấy lo âu, óc đảo nhanh tính kế. - Nó khỏe như trâu, đòn đánh bình thường không núng. Hoàng Đạt, Trần Dũng lại bận đối phó bọn kia, dẫu có nghe cũng chẳng thể lại ngay! Phải tung đòn vào chỗ nhược hoặc lừa ném y bằng Ju Do mới xong. Thình lình Lều dậm chân dợm phóng tới khiến nàng lật đật chuyển bộ sang bên né. Tuy nhiên y chỉ vờ nhảy, ngay khoảnh khắc cô gái vừa xoay mình lách qua, rất nhanh y nhào xuống lộn một vòng đến bên nàng và bằng một động tác cực khéo, hai chân vươn kẹp dính chân nàng lôi mạnh. Ngọc Bích mất thăng bằng chới với ngã ngồi, nhanh như chớp Lều chồm dậy chụp vai nàng đè xuống. Nhưng y đã tính nhầm! Nương theo sức mạnh đối phương, Ngọc Bích ngã người trên mặt cỏ, hai tay túm vạt áo, kê một chân vào bụng dưới y, vận sức hét lớn, tung đòn hy sinh Tomoe Nage sở trường từng điêu luyện tại phòng tập JuDo. http://khovl.tumblr.com/Ngọc Bích vội hít một hơi dài, nghiến răng thu hết can đảm vươn nhoài tới trước xả

No comments:

Post a Comment